Chuyện xảy ra trong những năm thập kỷ 80 – 90, khi cả xứ Đông Lào đang trong thời bị cấm vận, đầy gian khó.
Công ty cho 2 chị em sử dụng chiếc La Dalat cùng lái xe. Đợt đi rất thuận lợi, Sở nông lâm Bình Trị Thiên giao cho bộ phận chuyên môn ở thị xã Đồng Hới cử người hỗ trợ. Có chuyên viên thổ công giúp nên chỉ 3 ngày là 2 chị em đi được khắp mấy huyện có nguyên liệu, thu thập được số liệu khả quan. Điều không may duy nhất là ngày cuối trời đổ mưa dầm, mùa mưa chưa hết mà. Chiều đến trở lại thị xã, nghỉ ngơi đêm đó để sáng mai quay về.
Sáng hôm sau, trời vẫn còn mưa nhỏ. Ăn sáng xong, cảm ơn chào chia tay chủ nhà, xe lăn bánh. Trời ngớt mưa. Từ thị xã chạy vào Nam, thời đó đường sá vừa qua chiến tranh còn rất xấu, đường nhựa bị tróc trơ đá, ổ trâu, nên tốc độ xe khá chậm. Hai bên đường vắng tanh, không có nhà cửa hàng quán, dân cư cũng không. Chạy chừng gần 2 tiếng đồng hồ chưa hết địa phận Quảng Bình cũ thì gặp cái ngầm đang bị nước tràn qua.
Lung, tài xế, dừng xe lại một bên nhìn dòng nước. Xe La Dalat được sản xuất tại miền Nam trước 1975, xe nhỏ 5 chỗ, chạy êm, nhưng gầm thấp. Chờ một lúc 30 phút, không thấy có xe nào qua lại, Lung hô lên xe. Xe nổ máy trườn xuống. Qua được chừng 20m, đến chỗ sâu nhất thì máy xe ngừng lại. Lung đề máy, không hề có động tĩnh. Nước tràn vào trong xe.
Cả 3 chị em cùng xuống lội nước đẩy xe, nhưng không được. Đang bối rối thì có mấy chiếc xe quân sự chạy đến vượt qua. Chiếc sau cùng thấy hoàn cảnh tội nghiệp, chạy qua hết ngầm rồi lui lại. Lung lao lên nhờ giúp. Mấy anh lính vui vẻ xuống, lấy dây cáp buộc vào đầu xe con và… Xe tải quân sự xốc một cái lôi xe con vượt lên khỏi dốc ngầm, đi thêm chừng hơn 500m thì ba – đơ – xốc xe La Dalat bị giật bung ra.
Xe tải không hay biết cứ thế cắm đầu chạy mất biến. Cả 3 ngẩn tò te trước cảnh trạng vừa xảy ra. Chừng 15 phút thì xe tải quân sự quay lại trả cái ba – đờ – xôc và biểu lộ thất vọng, không giúp được. Lung nói cảm ơn và đành cam chịu. Lung mở capo, hắn phụ một bên để giúp. Xe bị nước lọt vào máy, cánh quạt làm mát bị cong vênh. Lung lắc đầu chịu thua. 3 chị em cắm cổ đẩy xe tiếp tục được chừng 2 km thì mệt phờ. Cố đẩy xe thêm vài trăm mét, sát mép đường. Từ đây vào Đông Hà cũng chừng 40 – 50 km, nếu vào được Đông Hà thì có khả năng sửa xe được. Nhìn quanh thấy đồng không mông quạnh. May mắn đi bộ tới chừng trăm mét thì thấy có căn nhà bỏ hoang. Đi vào xem thì biết đây là 1 trong các trạm dừng của đoàn 6 xe tải miền Trung, nhưng nay đã không dùng nữa. Lại đẩy xe cho tới chỗ này, cũng đã quá trưa. Cái bụng có ý kiến, trời vẫn lúc mưa lúc tạnh. Mệt nhoài cả 3 chị em chui vào nhà hoang ngồi thở. Căn nhà 3 gian trơ trọi, mặt trước trống, 3 mặt còn lại tường xây chỉ cao hơn 2m, có chỗ còn bị nứt vỡ, không nguyên vẹn. Mái tranh cũ, cột kèo gỗ có phần mối mọt. Nền đất còn dính từng bãi màu đen của dầu nhớt lâu ngày.
Lấy hành lý từ xe vào, toàn quần áo cũ thay ra mấy ngày vừa rồi, có chút ít bị ướt lúc qua ngầm nước tràn vào sàn xe. Tài liệu may không bị sao. Tìm được mấy tấm ván nhỏ, kê sát tường ngồi nghỉ rồi hắn ngủ thiếp đi. Tỉnh dậy thì đã quá chiều, chỉ thấy mỗi chị. Cùng chị bàn tính kế hoạch xem cách xử lý thì Lung vào, trời vẫn lắc rắc mưa.
Lung nói đi quanh có nhìn thấy mấy nóc nhà cách đây khá xa. Mấy chị em quyết định đến đó thử. Hắn và chị đi, Lung ở lại coi xe. Đi bộ khoảng 3 km đường mòn nhỏ, thì đến được 3 ngôi nhà. Nhưng chỉ 1 nhà có 2 ông bà già, vào hỏi thăm mới biết đây thuộc huyện Lệ Thủy, Quảng Bình cũ. Sau khi nói chuyện hỏi thăm và trình bày hoàn cảnh khó khăn, 2 ông bà mới chịu nhượng lại cho 10 củ khoai lang và giúp luộc dùm luôn.
Thời đó dân cũng nghèo, không đủ ăn. Chờ khoai chín, xin được 2 bình đông nước nữa, có 1 bình đong nước chè xanh nóng, đưa ông bà 10 đồng. Lương của hắn chỉ 60 đồng tháng, gạo giá 1 đồng được 2,5kg. Lúc khó khăn phải chấp nhận vậy. Tính giá bây giờ thì 1 củ khoai chừng 200k, hên là khoai to như cổ tay dài gần gang. Cùng chị quay ra, chị đi trước hắn theo sau.
Nhìn dáng chị tuy có tuổi nhưng thân hình còn gọn gàng, mông tròn núng nính. Hắn nhớ chị có nói, quê chị ở Phú Thọ thì phải. Trở về nhà hoang thì trời cũng sập tối. Mỗi người ăn 2 củ, còn để lại 4 củ cho sáng mai. Cái mũ cối của Lung giờ này phát huy tác dụng, đem hứng nước mưa để rửa ráy vệ sinh mặt mũi chân tay. Ăn uống xong, Lung ra xe ngủ giữ xe, còn hắn và chị trong nhà hoang.
Hắn nhặt mấy tấm ván, chọn góc tránh gió, kê sát tường. Ván ghép lại chỉ rộng chừng 60x80cm, trải mấy cái áo cũ xuống, túi hành lý thành chỗ tựa thế nửa ngồi nửa nằm. Trời tối, mưa dày hạt hơn, gió nhiều khá lạnh. Hắn và chị co ro thu mình, chị ngồi phía trong góc, hắn bên ngoài. Chị em thủ thỉ nói chuyện cho hết giờ. Chị hỏi:
“Diên có người yêu chưa?”
“Em có rồi, cô giáo cấp 2”
“Yêu lâu chưa?”
“Cũng nửa năm rồi chị.”
“Có ăn cơm trước kẻng không?”
“Hihi… Chỉ mới tìm hiểu về cơ thể nhau thôi chị. Hihi.”
“Chắc biết hết về nhau rồi chứ?”
“Thì cũng chỉ biết gọi là vậy thôi.”
“Đàn ông các cậu là ghê lắm, hễ được một tí là muốn thêm nữa, chứ có chịu yên đâu.”
“Chắc ngày trước anh với chị cũng thế ha.”
“Còn phải nói. Chỉ cho hôn cái là tay chân sục sạo lung tung ngay.”
“Lúc chị đến với anh là bao nhiêu tuổi?”
“À, khi đó chị mới 23, ra trường về công tác chưa đầy năm đã bị lão chấm rồi.”
“Yêu bao lâu thì chị cưới?”
“Cũng chỉ nửa năm, chị vừa hết tập sự là cưới. Hihi… cưới nhanh vì sợ có chửa. Hihi.”
“Vậy là chị ăn cơm trước kẻng?”
“Ừ. Em tính, lần nào cũng để cho mò mẫm mãi, sao mà chịu được. Hihi. Thế mà đã 8 năm rồi”
“Ăn thế có thích không chị?”
“Nói thật là vì có thích nên mới ăn. Nhưng lại không thật thích vì chưa có chuẩn bị, điều kiện lại không thoải mái.”
“Là sao chị?”
“Thì em biết đó, yêu nhau muốn tâm sự ở thành phố thì dắt nhau ra công viên, gốc cây tối, còn chỗ chị ở ngoài rìa thành phố thì dẫn nhau ra bờ mương, chứ làm gì có nhà. Cưới nhau rồi mới được phân cái phòng nho nhỏ.”
“Ngồi bờ mương trăng thanh gió mát, ôm nhau thoải mái quá còn gì.”
“Thỉnh thoảng vẫn có người đi qua, ngượng chết đi được.”
“Sao lại ngượng ha chị?”
“Thì tự nhiên lại lột truồng ra… cậu biết rồi còn hỏi vớ vẩn.”
“Hihi… bọn em thì hay ngồi ở chỗ sân nhà cổ, cũng hơi tối. Hôn nhau, vuốt ve nhau tý. Nhưng cổ luôn bảo em phải giữ cho cổ đến ngày cưới.”
“Thế em không khó chịu à?”
“Có chứ chị.”
“Rồi làm sao?”
“Thì cổ dùng tay giúp em. Hihi.”
“Em và cô ấy giỏi đấy. Không như lão nhà chị, kêu khó chịu rồi cứ đòi cho bằng được.”
“Thế là chị chiều?”
“Ừ. Không chiều không được, lão đâu có chịu thua. Cứ mò sục hoài đến khi được mới thôi.”
Bên ngoài đột nhiên gió rít hơn, mưa nặng hạt lên, chị rùng mình xuýt xoa kêu lạnh. Hắn sát vào chị, chị co rúm người, rút nhỏ lại, 2 tay thu kẹp vào trong đùi. Thấy chị vẫn run rẩy, hắn cởi áo khoác, vòng tay ôm chị, phủ áo khoác lên người 2 chị em. Nhẹ siết người chị, chị cuộn người, tựa hẳn vào lòng hắn. Hắn cứ ôm giữ chị như vậy khá lâu, gần cả tiếng đồng hồ, cố giữ nhiệt chống cái rét cho nhau.
Dần dần cảm giác có hơi ấm tỏa nhẹ ra. Bên ngoài vẫn gió, mưa rả rích, trời tối thui. Chị hơi cựa mình, hắn phát hiện chân hắn choàng gác qua đùi chị tự lúc nào không biết, 2 tay chị kẹp giữa 2 đùi lại bị phần giữa háng hắn ép lên. Lưng hắn và chị đều đè lên 2 túi xách hành lý, nửa thân trên dựa vào tường, phần chân để trên nền đất. Cái áo khoác của hắn chỉ phủ được từ eo hông đến cổ cả 2.
Chị cựa mình làm tay chị động vào háng hắn và cái cục gân thịt bị đánh thức, nó tự động vươn mình, nhanh chóng cứng ngắc. Theo bản năng hắn rướn háng, ép đẩy cục gân tới trước, 1 tay hắn đang ôm vai chị, tay kia hắn đưa qua ôm lưng chị siết nhẹ. Phần cục gân cứng áp vào tay chị. Chắc chị cảm nhận được sự biến đổi của hắn, 1 chân chị hơi duỗi, 2 bàn tay đang kẹp trong đùi mở hé ra rồi kẹp lại, giữ cục gân của hắn. Hắn thở, hơi thở ngắn, người run rẩy. Chị ngẩng mặt lên trong bóng tối mờ mờ, thì thào cũng run như hắn:
“Em muốn hởơơ?”
“Dạ… muốnn”
“Chị choo đấyyy.”
Hắn cúi xuống miệng chạm mắt chị. Hắn hôn mắt chị, rồi rê đầu lưỡi xuống má đến khóe miệng chị. Chị hé môi, lưỡi hắn chọt vào, lưỡi chị đón. 2 lưỡi liên hồi liếm mút nhau. Hắn thè hẳn lưỡi sâu miệng chị, chị mút bú mạnh lưỡi hắn. Hắn ghì chị, tay đưa lên bóp nắn cái bánh bao bự ngực chị. Nút áo bung ra, chị nằm ngửa, tay hắn xoa nắn cặp vú, 2 núm vú to bằng đầu đũa dựng đứng.
Hắn dịch xuống đưa miệng ngậm đầu vú mút, tay lòn thẳng vào trong quần chị. Bàn tay hắn miết giữa cái lạch mềm, ngón tay vạch 2 mép ra, nước nhờn đã rịn ra đầy khe. Quần chị nhanh chóng bị tuột khỏi 2 chân, quần hắn cũng bị lột ra. Hắn đè lên người chị, cái khúc gân cứng chĩa vào khe vụng về chọc chọc. Thấy hắn chọt không trúng lỗ, chị thò tay nắm chỉnh đầu chày đúng miệng hang, đầu rùa lọt vào, hắn ép mạnh mông, cái chày gân đi thun thút 1 hơi vào trong động. Đóng gậy ngập hết cỡ, theo bản năng hắn nâng hạ mông, khúc gân vào ra nhịp nhàng lỗ động. Chị giạng rộng đùi, co 2 chân mở háng đón các cú dập của hắn. Lúc này không thấy ai run rẩy vì rét lạnh cả, chỉ có tiếng rên nhỏ trong họng chị “hư hứ hự” theo nhịp nắc của hắn.
Hắn dập nắc, cảm giác thật sướng. Lần đầu khúc gân của hắn được lọt vào cái động đầy nước trơn, ấm. Âm đạo co thắt liên tiếp mấp máy lên đầu và thân cây gậy thịt làm hắn tê phê cả người. Chị ghịt cứng lưng hắn, háng hẩy hẩy, cơ đùi săn lại nẩy nẩy và miệng lỗ nhúp nhíp thật khoái. Hắn nắc chỉ 3 phút là bắn, chị hẩy mạnh háng, miệng rên:
“Đừng… em đừng, a cho ra ngoài điii aaa.”
Hắn ôm chặt chị, dập thêm mấy cái, ép háng hết cỡ phun rẹt rẹt sâu vào trong chị. Chị đè tay lên mông hắn, 2 chân khoặc trên đùi hắn, người cong lên, háng hắn và háng chị dính cứng nhau. Hồi lâu cả 2 buông nhau trong tiếng thở hổn hển, dồn gấp. Vớ cái khăn lau vội tinh khí, rồi mặc nhanh quần vào, ôm nhau:
“Lần đầu của em ha?”
“Dạ.”
“Thích không?”
“Thích lắm. Em không nghĩ là sướng đến thế. Còn chị?”
“Chị cũng sướng lắm. Thế này dễ có chửa đấy. Chị bảo em cho xuất ra ngoài mà không kịp.”
“Liệu có sao không chị?”
“Trót lỡ thì thôi, chứ sao giờ. Em sướng là được rồi.”
Hắn hôn chị, tay lòn vào trong ngực xoa bóp vú, chị thò tay mơn cây gân. Hắn vừa hôn sâu, bú lưỡi chị vừa xoa nắn 2 vú, rồi chuyển tay vào trong quần chị mơn cái mu lá vông, thọt ngón tay vào trong lỗ huyệt:
“Chị, em muốn nữa. Chị cho em nha”
“Ừ.”
Hắn tuột quần chị, đè lên bụng, cây gân đâm lút sâu ngay trong chị. Lần này hắn nắc khá lâu, chị rên rỉ:
“Hư hự… Mạnh lên, mạnh nữa… nữa… sâu sâu nữa đi… cho Phương sướng điii ư ư… Ahaaa…”
Hắn nắc nhanh mạnh cái nào cũng lút hết cỡ gậy. Chị ghì mông hắn tiếng rên to hơn:
“Mạnh nữa đi… ui Phương sướng… ư em sướnggg… anh cho sâu nữa nữa… thích quá anh ui… em yêu anhhh aaa.”
“Em thích… em yêu chị quá aaa… em raaa.”
“Chờ em… em raa”
Hắn bắn, không thấy chị nhắc xuất ra ngoài. Âm đạo chị co siết mạnh khi hắn phun. Hắn và chị ghì chặt nhau và thở, chờ cây gậy hết giật trong chị, rồi từ từ tuột khỏi cái lỗ động đầy nước. Buông nhau ra, mặc lại quần, ôm nhau chị ỉ ôi:
“Của Diên khỏe thật đấy, giật rất mạnh làm Phương thích ghê lắm.”
“Của chị cũng làm em thật khoái, sướng ghê.”
“Vậy là Diên có kinh nghiệm rồi, lấy vợ sẽ làm cho vợ tha hồ thỏa mãn.”
“Cảm ơn chị nhiều.”
“Phương cũng cảm ơn Diên. Lâu lắm rồi Phương mới được sướng miên man như thế này.”
Hắn lại hôn chị:
“Thế ở nhà chị không được sướng à?”
“Vẫn có, nhưng ít lắm. Vợ chồng ban đầu thì còn thắm thiết nhưng lâu ngày thì mọi thứ bị nhạt đi, không còn những cử chỉ âu yếm, tình cảm như ban đầu. Chỉ còn nghĩa vụ cho xong chuyện thôi.”
“Vậy chán chị nhỉ.”
“Ừ, cho nên Diên rút kinh nghiệm để giữ hạnh phúc nha.”
“Dạ.”
“Còn nữa. Lần đầu tiên nhớ chú ý nên nhẹ nhàng, đừng có thô bạo. Với Phương, Diên làm mạnh mẽ thì không sao. Phương thấy thích sướng vì cũ rồi, hihi. Còn với người mới thì chú ý, phá trinh sẽ bị đau chút xíu. Phá trinh xong thì mọi chuyện dễ dàng. Lần đầu mà bị đau, tâm lý thường sẽ sợ, các lần sau khó sướng.”
“Cảm ơn chị.”
“Phương thích Diên hôn lắm.”
Nghe thế hắn lại hôn sâu chị lần nữa rồi ôm nhau ngủ. Nửa đêm tỉnh giấc, hắn lại tuột quần chị đè lên dợt cữ nữa rồi ngủ tiếp. Ngủ được giấc thì nghe tiếng gà gáy xa xa, hắn mở mắt trời vẫn còn tối, mưa đã tạnh từ lúc nào. Hắn dậy, chị cũng dây vệ sinh cá nhân, răng miệng rồi quay vào ôm nhau. Hắn hôn chị, hôn sâu một lần, lại một lần, thêm một lần.
Vừa hôn tay vừa mò mẫm sục sạo xoa bóp 2 vú. Chị cũng lần tay móc cây gậy thịt của hắn mơn trớn. Hắn cầm tay chị đưa lên xuống vuốt dọc thân gậy, xong tay hắn luồn vào trong quần chị xoa nắn cái mu bự. Sờ thấp xuống giữa khe đã thấy nước ướt. Hắn đẩy chị hơi nghiêng người, tuột quần chị qua khỏi mông, quần hắn cũng mở banh. Hắn đút cây gân vào trong chị, ôm hông chị nắc.
Nắc nhanh mạnh chừng 5, 7 chục cái, hắn ghì mông chị ép háng lút gốc cây gân và phụt phụt. Chờ cây gân hết giật giật, tự động tuột khỏi lỗ hang rơi ra, hắn kéo quần lên cho chị, ôm chị hôn. Cả 2 tỉnh ngủ, trời cũng sáng dần dần. Hắn ôm chị, mắt ngó chừng ra ngoài sợ Lung đến bất chợt. Thỉnh thoảng hắn lại hôn sâu chị, lần nào hôn chị cũng đều đáp ứng. Có vẻ chị rất thích được hôn. Chị đưa tay nắm cu em vuốt ve lên xuống, chỉ chốc lát bàn tay thần kỳ của chị đã làm cu em hắn cứng ngắc. Hắn cũng không chịu yên, hết xoa bóp vú chị lại thọc tay vào quần mơn trớn 2 đùi, bẹn và cái lá vông bự. Sau một nụ hôn sâu chik thỏ thẻ:
“Buồi Diên nhạy thật đấy, Phương cầm chút xíu đã cứng ngắc lại rồi.”
“Của chị cũng thế, nước ướt nhèm rồi đây.”
“Diên cứ móc ngoáy thế thì nước tuôn ra là phải rồi. Diên thích cái gì trên người Phương nhất? Hihi.”
“Diên thích ôm Phương hôn, sờ hôn vú, vuốt ve cái lá vông to của Phương. Phương thích Diên làm gì?”
“Phương thích Diên vừa hôn vừa vuốt ve khắp người Phương, rồi vừa đút buồi vào yêu Phương mạnh bạo làm Phương sướng.”
“Diên thích cái lá vông của Phương lắm, sờ thích mà cho buồi vào chơi càng thích.”
“Hihi… Diên thích bướm Phương hả?”
“Ư, con bướm to hihi cái lò tôn.”
“Lò tôn là gì?”
“Nói lái là ra thôi”
“Lò tôn là tồn lo.”
“À đó cách lái miền Bắc. Còn miền Nam nói lái thì lò tôn là lồn to hihi…”
“Nghe hay nhỉ. Mà Diên thấy của Phương to không?”
“Có, to lắm. To thế Diên thích. Sờ sướng, lông mu nhiều mịn sờ mát tay.”
“Phương chỉ sợ to quá, lỗ rộng Diên chơi không sướng, mau chán.”
“Của Phương lỗ vẫn vừa khít buồi Diên, chơi sướng tê.”
“Diên, Phương lại muốn. Anh yêu em nữa đi!”
Hắn lại đẩy chị nghiêng người qua, tuột quần quá mông, đâm cây gân vào ghì nắc. Lần này khá lâu, Phương rên rỉ không ngớt:
“Em thích quá… mạnh nữa đi anhhh… em sướng sướnggg… ư ư em yêu anh Diên ơiii… ui sướng quá sướng quáaa… em raaa…”
Kết thúc thì trời cũng sáng rõ. Cả 2 sửa soạn quần áo ngồi ngay ngắn chừng 15 phút thì Lung vào. Sau khi trao đổi cả 3 thống nhất phương án. 4 củ khoai để hết cho Lung. Lung ra ngoài đón xe, may mắn chỉ 2 tiếng thì đón được cái xe balua, biển số Sài Gòn đồng ý cho hắn và chị đi nhờ đến Đông Hà. Hai chị em lên ngồi sau thùng xe. Xe chở hàng gì không biết.
Ngồi sau lại tranh thủ ôm nhau hôn hít, vuốt ve sờ mó của nhau. Đến Đông Hà vừa trưa, hai chị em xuống xe cảm ơn tài xế và lơ xe, ghé nhà hàng ăn cơm rồi mua vé xe về thẳng công ty. Gặp giám đốc công ty báo cáo mọi chuyện xong hắn về nhà gặp Nga, vợ chưa cưới. Ôm Nga hôn hít vuốt ve mà nhớ đến chị. Hôm sau lên công ty lại nhận lệnh đi cùng chỗ gara sửa xe ra kéo xe Lung về. Tối mịt thì xong việc.
Nhờ kinh nghiệm với chị, nhân một ngày hắn đến nhà Nga, ba mẹ Nga đi làm hết, 2 em đi học, hắn làm cho Nga nứng chịu hết nổi, phải để cho hắn phá trinh. Cả 2 thỏa mãn. Qua hôm sau hắn và Nga phải đi lên uỷ ban phường đăng ký ngay.
Với chị thì hắn được biết, lần đó về chị phải đi điều hòa kinh nguyệt vì tắt kinh. Hắn và chị thỉnh thoảng gặp nhau tại phòng làm việc riêng của chị. Hai chị em tranh thủ khi vắng người ôm nhau hôn hít sờ mó vuốt ve tí thôi.
…
Còn tiếp…
| Thông tin truyện | |
|---|---|
| Tên truyện | Chia sẻ cùng đồng nghiệp |
| Tác giả | Cagiac |
| Thể loại | Truyện sex ngắn |
| Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện sex phá trinh |
| Tình trạng | Chưa xác định |
| Ngày cập nhật | 23/12/2025 21:57 (GMT+7) |