– Thứ nhất, chuyện mẹ hứa mỗi tuần giúp con giải tỏa, về sau vẫn phải được duy trì.
Khuôn mặt mẹ đỏ bừng, ánh mắt liếc tôi sắc lẹm, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu.
– Được.
– Thứ hai, mẹ nói chỉ cần vào vòng thi quý là đạt yêu cầu, nhưng nếu con vào vòng chung kết năm thì sao?
Mẹ hơi giật mình, nhưng nghĩ nghĩ thì hiểu ý của tôi, vì vậy hỏi.
– Con muốn điều gì?
– Nếu con vào chung kết năm, mẹ phải cho con hôn một lần.
– Không được, con đừng quá đáng…
Khuôn mặt tôi xụ xuống, làm ra vẻ nếu mẹ không đồng ý, vậy thì “cá chết lưới rách”.
Mẹ thấy vậy thì ngẫm nghĩ một lúc, cuối cùng cũng thỏa hiệp.
– Được, nhưng với điều kiện con phải đứng nhất kỳ thi quý, còn điểm xếp thứ hai cao nhất thì không tính.
– Vậy nếu con đạt giải nhất chung kết năm… mẹ phải dùng tay giúp con một lần.
– Con…
Thần sắc mẹ lộ vẻ tức giận, tôi thấy vậy thì vội nói.
– Mẹ, mẹ tưởng giành giải nhất chung kết năm là dễ lắm hả? Mẹ không thể cho con một động lực để cố gắng sao?
Mẹ nhìn ánh mắt khao khát mong đợi của tôi, khuôn mặt đỏ bừng, không biết là do tức giận hay ngượng ngùng.
Thật lòng mà nói, mẹ không muốn đồng ý, dù biết chuyện này rất khó xảy ra, nhưng vạn nhất thì sao?
Nhưng bất chợt, mẹ nhớ đến ngày hôm đó tôi liều mình che chở ở trước mắt, ngăn không cho ba đánh mẹ, rồi những lời nói ở tối hôm qua… cho đến sự tình vừa rồi…
Cuối cùng tất cả biến thành tiếng thở dài, mẹ nhẹ gật đầu, nhưng không nói gì, quay người trở về phòng của mình.
Tôi nhìn theo, trong lòng kích động đến khó nói thành lời.
Tuy hai điều kiện mẹ nói ra rất khó khăn, người bình thường hầu như không thể thực hiện được.
Nhưng tôi lại có một tia hy vọng, bởi vì “cơ duyên” mà tôi nhận được ở cố cung lúc trước.
Quyển sách cổ kia có một phương pháp thiền dưỡng sinh, tuy không có tu ra chân khí hay thành võ lâm cao thủ gì, nhưng tác dụng của nó, trải qua mấy năm tôi chăm chỉ luyện tập, lại rõ rành rành trước mắt.
Không chỉ thân thể phát triển cân đối, thể lực mạnh hơn bạn cùng lứa tuổi rất nhiều, mà còn để đầu óc minh mẫn, tư duy mau lẹ, những thứ đã học và xem qua đều nhớ rất lâu.
Nếu không có phương pháp thiền dưỡng sinh này, tôi tuyệt đối không thể lấy được thành tích học tập tốt như bây giờ.
Cho nên cuộc thi đường lên đỉnh Olympia kia, tôi có hy vọng rất lớn.
Đương nhiên, ông bà xưa vẫn có câu học tài thi phận, biển học là vô biên, tôi còn không ngông cuồng đến mức dám chắc chắn mình sẽ vào được vòng thi quý, nói không chừng ngay vòng thi tuần đã bị loại.
Vì vậy hiện tại phải lập cho mình một thời khóa biểu học tập cẩn thận, chuẩn bị đầy đủ để tham gia cuộc thi kia.
Còn về phần kiếm tiền, tháng trước khi về quê ngoại, nghe ông sáu và chú Lâm trò chuyện, tôi từng sinh ra ý nghĩ táo bạo, chỉ là thời gian sau đó xảy ra nhiều chuyện, nên cũng quên béng đi.
Nhưng bây giờ, ý nghĩ kia lại rõ ràng và bức thiết hơn bao giờ hết.
Tội chạy nhanh về phòng, lật xem lại quyển sách bí ẩn kia, tìm đến trang mà tôi quan tâm.
Cung Đình Thanh Nhiệt Thủy.
Đây là tên của bài thuốc cổ truyền kia.
Cố cung nằm ở miền trung, mùa hè nóng nực, các quý nhân trong cung tự nhiên cần một loại nước thanh nhiệt vào mùa này, vừa ngon miệng, mà lại tốt cho sức khỏe.
Mà loại Cung Đình Thanh Nhiệt Thủy này, theo lời trong sách miêu tả, sau khi nấu ra, hương vị không chỉ thơm ngon tươi mát, mà còn thanh nhiệt bổ khí, giúp tinh thần tỉnh táo, da dẻ tươi sáng…
Sáng hôm sau, cả tôi và mẹ giống như trở về cuộc sống trước kia, không ai nhắc đến chuyện hôm qua.
Nhưng cả tôi và mẹ đều rõ ràng, “cá cược” giữa tôi và mẹ đã bắt đầu.
Nhất là mẹ, khi nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng và kích động của tôi, tim mẹ không nhịn được run lên, khuôn mặt bất giác ửng hồng, nhìn đẹp không sao tả xiết.
Nhìn bộ dáng của mẹ như vậy, tôi thật muốn nhào tới ôm hôn mấy cái, nhưng biết nếu thật làm như vậy sẽ vĩnh viễn mất đi cơ hội mà mình khó khăn lắm mới tạo ra được, vì vậy vội vàng dằn xúc động ma quỷ kia xuống.
Chờ mẹ đi làm, tôi lập tức chạy ra hiệu thuốc Đông y, mua các loại thảo dược trong Cung Đình Thanh Nhiệt Thủy, sau đó bắt đầu thao tác theo hướng dẫn.
Tuy chưa từng thử, nhưng có tri thức Đông y tích lũy mấy năm qua, tôi thao tác nhìn cũng rất ra dáng.
Chỉ là sau khi ra thành quả… thất bại.
Vị hơi đắng, mùi cháy khét khá đậm, mùi thơm đặc trưng mà trong sách diễn tả cũng không có.
Nhưng tôi không nản lòng, cũng không vội thí nghiệm tiếp, mà lấy giấy bút ra, ghi lại những sai lầm mắc phải, còn có điều chỉnh độ lửa, thứ tự đưa và dược liệu và thời gian nấu…
Mẹ ở trường thông qua camera, nhìn thấy tôi không đi chơi mà xào xào nấu nấu các loại dược liệu thì nghi hoặc, nhưng nghĩ tới tôi từ nhỏ đã thích Đông y, nên cũng không nghĩ nhiều.
Cứ như vậy, một tuần trôi qua, kỳ nghỉ hè chính thức đã tới.
– Alo, Vũ đấy hả cháu, hè này cháu có về nội chơi không?
Giọng bà nội có chút cưng chiều vang lên trong điện thoại.
– Dạ, sao lại không về thăm ông bà nội được, chắc tuần sau con sẽ sắp xếp về quê một chuyến, trước khi đi con sẽ gọi báo cho nội, nhớ để dành cho con mấy buồng dừa thật ngon nhen.
– Tổ cha mày, về đây bà lấy dừa tắm cho mày luôn, chứ lo gì thiếu dừa ngon! Về bà làm mấy món đặc sản quê cho cháu ăn.
– Dạ cảm ơn nội…
– À, ba mẹ cháu có về được không?
Tôi liếc sang nhìn mẹ đang gọt trái cây, lòng thở dài, chuyện ba mẹ ly hôn, gia đình hai bên còn chưa biết, nếu biết, chắc cả ông bà nội và ông bà ngoại sẽ đau tim mất.
Mẹ cũng nghe được, thần sắc có chút u buồn, khóe mắt đã rưng rưng.
Ông bà nội đều là dân quê hiền lành, coi mẹ còn hơn cả con ruột mình, có món gì ngon cũng gửi vào nam cho con dâu, mẹ cũng rất thương ông bà, dù sớm ly thân với ba, nhưng mỗi năm vào dịp tết vẫn về quê thăm hỏi.
Tôi mỉm cười nói.
– Chắc mỗi con về được thôi nội ạ, hè mẹ vẫn giảng dạy như mọi năm mà.
– Ừ, vậy cũng được, mẹ cháu bận thì chờ dịp tết…
Sau khi tắt điện thoại của bà nội, tôi nhìn mẹ nói.
– Mẹ, con tính ngày mốt sẽ về ngoại chơi tầm 1 tuần, lại về quê nội chơi vài ngày, sau đó mới về tiếp tục chương trình hè, mẹ thấy được không?
Mẹ gật đầu.
– Như vậy cũng được, mẹ sẽ đặt vé máy bay về Phù Cát cho con.
– Dà, mà mẹ có về ngoại với con không?
– Chắc không được, vì chương trình dạy của trường vẫn chưa kết thúc…
… Bạn đang đọc truyện Hành trình khó khăn tại nguồn: http://truyensextv68.com/hanh-trinh-kho-khan-update-phan-25/
Trong một căn biệt thự sa hoa ở Bình Dương, bầu không khí nhìn rất vui vẻ.
Một người đàn ông dáng to béo, ăn mặc kiểu người Hoa, tầm hơn 50 tuổi, để râu cá trê, cười đến híp mắt nói.
– Ai da, ngộ nói với anh Hiên nè, lần này chờ bên anh lắp ráp dây chuyền sản xuất mới xong, hai công ty chúng ta hợp tác, nhất định sẽ thắng lớn.
Người đàn ông tên Hiên tầm hơn 60 tuổi, dáng vẻ thật thà phúc hậu cười nói.
– Cũng là nhờ em giúp đỡ, công ty anh mới có thể phát triển như ngày hôm nay. Ơn này cả nhà anh luôn ghi nhớ.
– Ây, anh Hiên nói vậy là quá khách sáo rồi, anh em chúng ta đã hợp tác cũng gần chục năm rồi, là đôi bên cùng có lợi, nói ơn nghĩa gì chứ, hai cháu nói có phải không?
Bên cạnh còn ngồi hai trung niên ngoài 30, khuôn mặt có bảy phần giống người đàn ông tên Hiên, hẳn là con trai, nghe vậy cười lấy lòng.
– Chú An nói vậy mới là khách sáo, nếu không nhờ chú chiếu cố, công ty của ba con làm sao lấy được hợp đồng lớn như thế này?
– Đúng đúng, chú An đừng khiêm tốn nữa…
– Hây, mấy đứa nhỏ này thật là, làm ngộ thấy ngượng ngùng đây này…
Sau đó lão An nhìn quanh, giống như bâng quơ hỏi.
– Nay sinh nhật anh Hiên mà con bé Lan nó không về sao?
Ông Hiên vừa định nói gì, thì ngoài biệt thự có một chiếc Camry đời mới chạy vào sân, từ trên xe bước xuống một người con gái tầm 24 25 tuổi, mặc váy công sở chữ A màu kem, áo sơ mi vàng, càng tôn lên dáng người thon thả, làn da trắng hồng kết hợp với khuôn mặt xinh còn hơn cả hoa hậu.
Đây không phải mợ tôi, Nguyễn Thị Hoàng Lan thì ai vào đây nữa.
| Thông tin truyện | |
|---|---|
| Tên truyện | Hành trình khó khăn |
| Tác giả | Chưa xác định |
| Thể loại | Truyện sex dài tập |
| Phân loại | Đụ máy bay, Đụ mẹ ruột, Truyện loạn luân, Truyện sex cô giáo, Truyện sex ngoại tình |
| Tình trạng | Update Phần 25 |
| Ngày cập nhật | 29/12/2025 01:04 (GMT+7) |